Cóc mía (
danh pháp hai phần:
Rhinella marina) là một loài
cóc thuộc chi
Rhinella, họ
Bufonidae. Tên gọi của chúng xuất phát từ việc loài này bản địa Trung và
Nam Mỹ nhưng đã được du nhập từ
Hawaii vào
châu Úc năm để ăn các loài
bọ cánh cứng sống trên cây mía gây hại cho cây
mía. Nó là thành viên chi
Rhinella,nhưng trước đây được đặt trong
chi Bufo. Đây là loài cóc có kích thước lớn. Cóc mía là một loài mắn đẻ; con cái đẻ mỗi lần một chùm gồm hàng ngàn trứng. Sự sinh sản thành công của chúng là nhờ chế độ ăn cơ hội của nó: nó có một chế độ ăn uống, không bình thường giữa các loài
Anura, chúng ăn cả con mồi sống và chết. Con lớn có kích thước dài trung bình 10–15 cm (3,9–5,9 in), các mẫu vật lớn nhất ghi nhận con lớn có cân nặng 2,65 kg với chiều dài 38 cm (15 in) từ mõm đến
huyệt.Cóc mía là loài cổ. Một hóa thạch (mẫu vật UCMP 41159) tại
La Venta từ thế
Miocene của
Colombia hoàn toàn giống với cóc mía hiện đại.
[5] Nó được phát hiện ở một
bãi bồi, cho thấy môi trường R. marina là ở các vùng mở.
[6]Cóc mía có các
tuyến độc, và
nòng nọc rất độc với hầu hết động vật nếu bị ăn phải. Bởi vì sự phàm ăn của nó, cóc mía được đưa đến nhiều quốc gia Thái Bình Dương và các bảo Caribbe để
kiểm soát dịch hại. Cóc mía nay bị xem là dịch hại và
loài xâm lấn ở nhiều nước; đặc biệt các loài động vật ăn thịt bản địa đặc thù có thể chết nếu ăn vào.